24 tháng 8, 2012

CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN - Năm B




Gs 24,1-2a.15-17.18b ; Tv 33 ; Ep 5,21-32 ; Ga 6,54a.60-69.

Bài đọc 1                                
Gs 24,1-2a.15-17.18b

1 Hồi ấy, ông Giô-suê quy tụ ở Si-khem mọi chi tộc Ít-ra-en và triệu tập các kỳ mục Ít-ra-en, các thủ lãnh, thẩm phán và ký lục. Họ đứng trước nhan Thiên Chúa. 2  Ông Giô-suê nói với toàn dân : "Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : 'Thuở xưa, khi còn ở bên kia Sông Cả, cha ông các ngươi, cho đến Te-rác là cha của Áp-ra-ham và của Na-kho, đã phụng thờ các thần khác. 15 Nếu anh em không bằng lòng phụng thờ Đức Chúa, thì hôm nay anh em cứ tuỳ ý chọn thần mà thờ hoặc là các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia Sông Cả, hoặc là các thần của người E-mô-ri mà anh em đã chiếm đất để ở. Về phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa."
16 Dân đáp lại : "Chúng tôi không hề có ý lìa bỏ Đức Chúa để phụng thờ các thần khác ! 17 Vì chính Đức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, đã đem chúng tôi cùng với cha ông chúng tôi lên từ đất Ai-cập, từ nhà nô lệ, đã làm trước mắt chúng tôi những dấu lạ lớn lao đó, đã gìn giữ chúng tôi trên suốt con đường chúng tôi đi, giữa mọi dân tộc chúng tôi đã đi ngang qua. 18 Đức Chúa đã đuổi cho khuất mắt chúng tôi mọi dân tộc cũng như người E-mô-ri ở trong xứ. Về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi."

Đáp ca                                     Tv 33,2-3.17-16.18-19.20-21.22-23 (Đ. c. 9a)

Đáp :    Hãy nghiệm xem, Chúa tốt lành biết mấy.

2          Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa,
            câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi.
3          Linh hồn tôi hãnh diện vì Chúa
            xin các bạn nghèo nghe tôi nói mà vui lên.      Đ.

17        Chúa đối đầu với quân gian ác,
            xoá nhoà tên tuổi chúng trên đời,
16        nhưng để mắt nhìn người chính trực
            và lắng tai nghe tiếng họ kêu.                         Đ.

18        Họ kêu xin, và Chúa đã nhận lời,
            giải thoát khỏi mọi cơn nguy khốn.
19        Chúa gần gũi những tấm lòng tan vỡ,
            cứu những tâm thần thất vọng ê chề.              Đ.

20        Người công chính gặp nhiều nỗi gian truân,
            nhưng Chúa giúp họ luôn thoát khỏi.
21        Xương cốt họ đều được Chúa giữ gìn,
            dầu một khúc cũng không giập gãy.                Đ.

22        Quân gian ác chết vì tội ác,
            kẻ ghét người lành chuốc án phạt vào thân.
23        Chúa cứu mạng các người tôi tớ,
            ai ẩn thân bên Chúa không bị phạt bao giờ.   Đ.

Bài đọc 2                                 Ep 5,21-32

21 Thưa anh em, vì lòng kính sợ Đức Ki-tô, anh em hãy tùng phục lẫn nhau. 22 Người làm vợ hãy tùng phục chồng như tùng phục Chúa, 23 vì chồng là đầu của vợ cũng như Đức Ki-tô là đầu của Hội Thánh, chính Người là Đấng cứu chuộc Hội Thánh, thân thể của Người. 24 Và như Hội Thánh tùng phục Đức Ki-tô thế nào, thì vợ cũng phải tùng phục chồng trong mọi sự như vậy.
25 Người làm chồng, hãy yêu thương vợ, như chính Đức Ki-tô yêu thương Hội Thánh và hiến mình vì Hội Thánh ; 26 như vậy, Người thánh hoá và thanh tẩy Hội Thánh bằng nước và lời hằng sống, 27 để trước mặt Người, có một Hội Thánh xinh đẹp lộng lẫy, không tỳ ố, không vết nhăn hoặc bất cứ một khuyết điểm nào, nhưng thánh thiện và tinh tuyền. 28 Cũng thế, chồng phải yêu vợ như yêu chính thân thể mình. Yêu vợ là yêu chính mình. 29 Quả vậy, có ai ghét thân xác mình bao giờ ; trái lại, người ta nuôi nấng và chăm sóc thân xác mình, cũng như Đức Ki-tô nuôi nấng và chăm sóc Hội Thánh, 30 vì chúng ta là bộ phận trong thân thể của Người. 31 Sách Thánh có lời chép rằng : Chính vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. 32 Mầu nhiệm này thật là cao cả. Tôi muốn nói về Đức Ki-tô và Hội Thánh.

Tung hô Tin Mừng                 x. Ga 6,63c.68c

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa, Lời Chúa là thần khí và là sự sống ; Chúa có những lời đem lại sự sống đời đời. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng                                Ga 6,54a.60-69

54a  Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã tuyên bố : "Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, 60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói : "Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?" 61 Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông : "Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư ? 62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ? 63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.
64 Nhưng trong anh em có những kẻ không tin." Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói tiếp : "Vì thế, Thầy đã bảo anh em : không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho." 66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.
67 Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai : "Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao ?" 68 Ông Si-môn Phê-rô liền đáp : "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa."


Chi tiết
  • Gioan 6, 60-69 : là đoạn kết thúc của diễn từ về bánh trường sinh. 
  •  Đức Giêsu giảng bài này trong hội đường Ca-phác-na-um. Lời của Ngài không được dân chúng tin theo. Họ thấy chướng tai khi nghe Đức Giêsu nói Ngài là bánh trường sinh (c.60) 
  •  Chữ “thịt” dùng trong (c.63) “xác thịt chẳng có ích gì” có ý chỉ về phàm nhân. Ngược lại, chữ “thịt” trong (c.55) “thịt tôi thật là của ăn”, là chính thân thể Đức Giêsu.
  • Ở đây, thánh Gioan cho thấy những dấu hiệu đầu tiên về cuộc khổ nạn của Đức Giêsu.  Không phải chỉ có một số người  ở Giêrusalem sẽ hành hạ và giết Ngài, nhưng chính từ trong nhóm  các môn đệ, nhiều người đã phản bội Chúa (c.64)
  • Ở đoạn mở đầu chương, Đức Giêsu thấy đông đảo dân chúng đi theo Ngài. Nhưng ở cuối chương, Chúa thấy họ bỏ đi (c.66). 
  •  Phêrô tỏ ra mạnh dạn và cương quyết trong đức tin : - Đức Giêsu nói lời của Ngài là thần khí và sự sống (c.63) thì Phêrô dựa vào đó để nói rằng “Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (c.68). – Đức Giêsu nói Ngài là “Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến” (c.46) thì Phê-rô tuyên xưng Ngài là “Đấng Thánh của Thiên Chúa” (c.69). – Đức Giêsu dạy rằng “chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha không lôi kéo người ấy” (c.44) thì Phê-rô xác tín bằng câu hỏi :”Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?” (c.68). 
  •   Phêrô nói thay cho nhóm rằng họ tin tưởng sâu xa nơi Đức Giêsu và không muốn bỏ Ngài. Họ bắt đầu nhận ra Ngài là Đấng Kitô(Mt 16:13-20, Mc.8:27-30), Đấng Thánh của Thiên Chúa (Mc 1:24, Lc.1:35, 4:34, Cv 2:27). 
  •  Giuđa sẽ phản bội Đức Giêsu (c.64,71), ông không có đức tin vì "Chúa Cha không ban ơn ấy cho" (c.65). Cũng thế, nhiều môn đệ khác đã bỏ Đức Giêsu giống như Giuđa đã bỏ phòng tiệc ly mà ra đi (c.13:30).

Điểm chính :

Lời hứa ban phép Thánh Thể là mình và máu Ngài đã làm cho nhiều người (đám đông dân chúng, người Do Thái, và các môn đệ của Ngài) bỏ Đức Giêsu mà đi. Nhưng Nhóm Mười Hai đã tin nơi Đức Giêsu.



Gợi ý suy niệm : 


  1. Bạn đang ở trong đám đông đi theo Đức Giêsu, bạn có phản ứng gì khi nghe lời Ngài nói như thế? Theo bạn nghĩ, Đúc Giêsu cảm thấy thế nào khi các môn đệ của Ngài bỏ đi?
  2. Có bao giờ bạn thấy điều gì, hoặc lời giáo huấn nào khó chấp nhận? Đoạn Tin Mừng này giúp giải đáp như thế nào?
  3. Động lực nào đưa bạn đến với Đức Giêsu? Và động lực nào cho bạn muốn ở lại trong Ngài?

( Nguồn : Ủy Ban Kinh Thánh trực thuộc HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét