24 tháng 10, 2012

CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN - Năm B



Gr 31,7-9 ; Tv 125 ; Dt 5,1-6 ; Mc 10,46-52.


Bài đọc 1                                
Gr 31,7-9

7          Đức Chúa phán thế này : Reo vui lên mừng Gia-cóp,
            hãy hoan hô dân đứng đầu chư dân !
            Nào loan tin, ca ngợi và công bố :
            " Đức Chúa đã cứu dân Người, số còn sót lại của Ít-ra-en !"
8          Này Ta sẽ đưa chúng từ đất Bắc trở về,
            quy tụ chúng lại từ tận cùng cõi đất.
            Trong chúng, có kẻ đui, người què, kẻ mang thai, người ở cữ :
            tất cả cùng nhau trở về, cả một đại hội đông đảo.
9          Chúng trở về, nước mắt tuôn rơi,
            Ta sẽ an ủi và dẫn đưa chúng,
            dẫn đưa tới dòng nước, qua con đường thẳng băng,
            trên đó chúng không còn vấp ngã.
            Vì đối với Ít-ra-en, Ta là một người Cha,
            còn đối với Ta, Ép-ra-im chính là con trưởng.



Đáp ca                                     Tv 125,1-2ab.2cd-3.4-5.6 (Đ. c. 3)

Đáp :    Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại !
            Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.

1          Khi Chúa dẫn tù nhân Xi-on trở về,
            ta tưởng mình như giữa giấc mơ.
2ab      Vang vang ngoài miệng câu cười nói,
            rộn rã trên môi khúc nhạc mừng.                     Đ.

2cd      Bấy giờ trong dân ngoại, người ta bàn tán :
            "Việc Chúa làm cho họ, vĩ đại thay !"
3          Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại !
            Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.            Đ.

4          Lạy Chúa, xin dẫn tù nhân chúng con về,
            như mưa dẫn nước về suối cạn miền Nam.
5          Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,
            mùa gặt mai sau khấp khởi mừng.                   Đ.

6          Họ ra đi, đi mà nức nở,
mang hạt giống vãi gieo ;
            lúc trở về, về reo hớn hở,
vai nặng gánh lúa vàng.                                  Đ.



Bài đọc 2                                 Dt 5,1-6

1 Thưa anh em, thượng tế nào cũng là người được chọn trong số người phàm, và được đặt lên làm đại diện cho loài người, trong các mối tương quan với Thiên Chúa, để dâng lễ phẩm cũng như tế vật đền tội. 2 Vị ấy có khả năng cảm thông với những kẻ ngu muội và những kẻ lầm lạc, bởi vì chính người cũng đầy yếu đuối ; 3 mà vì yếu đuối, nên người phải dâng lễ đền tội cho dân thế nào, thì cũng phải dâng lễ đền tội cho chính mình như vậy. 4 Không ai tự gán cho mình vinh dự ấy, nhưng phải được Thiên Chúa gọi, như ông A-ha-ron đã được gọi. 5 Cũng vậy, không phải Đức Ki-tô đã tự tôn mình làm Thượng Tế, nhưng là Đấng đã nói với Người : Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con, 6 như lời Đấng ấy đã nói ở một chỗ khác : Muôn thuở, Con là Thượng Tế theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.



Tung hô Tin Mừng                 x. 2 Tm 1,10

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đấng Cứu Độ chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh. Ha-lê-lui-a.



Tin Mừng                                Mc 10,46-52

46 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Giê-ri-khô. Khi Đức Giê-su cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giê-ri-khô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên anh ta là Ba-ti-mê, con ông Ti-mê. 47 Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su Na-da-rét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng : "Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !" 48 Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng : "Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !" 49 Đức Giê-su đứng lại và nói : "Gọi anh ta lại đây !" Người ta gọi anh mù và bảo : "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy !" 50 Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giê-su. 51 Người hỏi : "Anh muốn tôi làm gì cho anh ?" Anh mù đáp : "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được." 52 Người nói : "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh !" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.

Chi tiết :
  •  (c.46) Jericho cách Jerusalem 15 dặm. Đây là trạm dừng chân cuối cùng trước khi Chúa Giêsu vào thành để chịu nạn. Đám đông đi cùng với Ngài là những người trên đường đến thành để dự lễ Vượt Qua.
  •  (cc.47-48) Người hành khất mù quyết tâm gặp Chúa bất chấp sự quát mắng của đám đông. Anh đặt tất cả đức tin của mình vào Chúa Giêsu là người có thể cứu anh.
  • (c.47) "Con vua Đa-vít" là tước hiệu của Đấng Mêsia từ trong Cựu Ước. Thánh Maccô muốn nhấn mạnh ở đoạn này là Chúa Giêsu đích thực là Đấng Mêsia, đến để cứu thoát dân Do Thái.
  • (c.48) Tại sao đám đông lại quát nạt người hành khất? Tục lệ của thời đó là trên đường đi dự lễ Vượt Qua, người ta có thể vừa đi vừa nghe lời giảng dạy từ các thày rabbi. Có thể lúc đó họ đang lắng nghe lời giảng của Chúa Giêsu, và tiếng kêu la của anh hành khất làm họ Chia trí. Nếu thế, họ thật không hiểu Ngài, là Đấng đầy lòng từ bi.
  • (c.50) Chúa gọi anh mù. Anh trả lời liền. Anh chẳng nói "Xin đợi tôi làm xong chuyện này hay chuyện kia" nhưng anh vui mừng đến độ nhảy lên và "vất áo choàng lại". Đối với một người hành khất, áo choàng có thể là chăn đắp ban đêm, có thể là khăn hứng những đồng tiền anh đã nhọc công ăn xin. Thế nhưng anh vứt tất cả để đáp tiếng Chúa gọi.
  • (c.51) "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Chúa Giêsu chắc đã biết anh mù muốn xin gì, nhưng Chúa vẫn hỏi; Ngài cho con người quyền tự do chọn lựa.
  • (c.52) "Anh hãy đi". Khi anh mù được nhìn thấy, anh đã chọn đi con đường của Chúa Giêsu. 
Ý chính :
          Chúa Giêsu chữa người mù Bartimê tại Giêrikhô trên đường Người lên Gie6rusalem. Cùng với đức tin của anh mù được sáng đã dứt khoát đi theo Chúa, bản văn Tin Mừng hôm nay như là một lời mời gọi chúng ta hãy tin và bước theo Chúa Giêsu, Đấng Mesia, "Con Vua David". Và theo Người là chấp nhận cùng tiến vào Giêrusalem chịu tử nạn.
Gợi ý suy niệm :
  1. Bạn nghĩ gì về những người đã quát mắng anh Bartimê để anh ta im lặng ? Hãy so sánh phản ứng của những người này và của Đức Giêsu. 
  2. Có thể học hỏi điều gì về cách đối xử tốt với những người cần được giúp đỡ ?
  3. Theo bạn, Đức Giêsu là ai đối với anh Bartimê, và anh ta ming chờ điều gì nơi Đức Giêsu ?
  4. Tại sao Bartimê xin Đức Giêsu trước hết là lòng thương xót chứ không phải là sự chữa lành ? Điều đó cho ta biết gì về thái độ của anh Bartimê ?
  5. Chúng ta có thể học hỏi được gì trong cung cách sống mỗi khi ta đến với Chúa ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét